shuǐ lóng yín ·chǔ tiān qiān lǐ wú yún
水龙吟·楚天千里无云
zēng dí
曾觌
chǔ tiān qiān lǐ wú yún ,lù huá xǐ chū qiū róng jìng 。
楚天千里无云,露华洗出秋容净。
yín chán tái xiè ,yù hú tiān dì ,cēn cī guì yǐng 。
银蟾台榭,玉壶天地,参差桂影。
yuān wǎ hán shēng ,huà yán guāng shè ,bì wú jīn jǐng 。
鸳瓦寒生,画檐光射,碧梧金井。
tīng shào huá bàn yè ,jiāng méi sān nòng ,fēng niǎo niǎo 、liáng xiāo yǒng 。
听韶华半夜,江梅三弄,风袅袅、良宵永。
xié shǒu xī yuán yàn bà ,xià yáo tái 、zuì hún chū xǐng 。
携手西园宴罢,下瑶台、醉魂初醒。
chuī xiāo xiān zǐ ,cān luán guī lù ,yī jīn qīng xìng 。
吹箫仙子,骖鸾归路,一襟清兴。
zhī què lóu gāo ,jiàn zhāng mén jiǒng ,xīng hé gěng gěng 。
鳷鹊楼高,建章门迥,星河耿耿。
kàn cāng jiāng cháo shàng ,dān fēng yè luò ,jìn guān shān lěng 。
看沧江潮上,丹枫叶落,浸关山冷。
作者简介曾觌(1109-1180) 字纯甫,号海野老农,汴京(今河南开封)人。高宗绍兴三十年(一一六○),以寄班祗候与龙大渊同为建王内知客。孝宗受禅,以潜邸旧人权知阁门事。与龙大渊朋比为奸,恃宠干政,广收贿赂,权势颇盛。出为福建、浙东总管。乾道七年(1171年),迁承宣使、节度使。淳熙元年(一一七四),除开府仪同三司。七年卒,年七十二。《宋史》卷四七零有传。今录诗二首。其词语言婉丽,风格柔媚。